KNNT – Giữa nhịp sống hiện đại, họa sĩ Đắc Tưởng chọn cách đi chậm rãi, lặng lẽ vẽ nên những câu chuyện Tây Bắc bằng sắc màu sơn dầu. Trong mỗi bức tranh, thiên nhiên và con người hòa quyện, mộc mạc mà sâu lắng, như thể từng gam màu đều thấm đẫm hơi thở, ký ức và hồn của núi rừng.
Hành trình tìm về miền cảm hứng “Tây Bắc”
Từ những năm tháng còn là sinh viên Trường Đại học Mỹ thuật Công nghiệp Hà Nội, Đắc Tưởng đã sớm tìm cho mình một hướng đi riêng – không ồn ào, không chạy theo xu hướng thị trường. Trong những chuyến rong ruổi đầu tiên lên Tây Bắc, anh như được “thức tỉnh” bởi vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng và nụ cười hồn hậu của con người nơi đây. Từ đó, miền đất ấy trở thành nguồn cảm hứng bất tận, là nơi anh luôn muốn trở về sau mỗi hành trình sáng tác.

Với Đắc Tưởng, Tây Bắc không chỉ là cảnh sắc, đó là nhịp thở của cuộc sống, là nơi con người và thiên nhiên hòa vào nhau trong sự mộc mạc, trong trẻo. Anh từng chia sẻ, có thể ngồi hàng giờ chỉ để ngắm nhìn những đứa trẻ dân tộc H’Mông chơi đùa, hay lặng lẽ quan sát người mẹ gùi con đi giữa nắng chiều. Những khoảnh khắc tưởng như bình dị ấy lại khiến trái tim người họa sĩ rung lên, thôi thúc anh cầm cọ để “giữ lại” một điều gì đó thật đẹp, thật nguyên sơ.

Mỗi chuyến đi đến vùng cao, với Đắc Tưởng, là một lần được sống chậm lại. Giữa cái khắc nghiệt của thời tiết, anh vẫn thấy mình hạnh phúc khi được đứng giữa núi rừng để vẽ. Bởi trong khoảnh khắc ấy, anh được là chính mình – một người họa sĩ tự do, yêu đời và trân quý từng nhịp thở của đất trời Tây Bắc. Chính năng lượng ấy đã nuôi dưỡng cảm xúc và trở thành mạch nguồn trong toàn bộ sáng tác của anh.
Kể những câu chuyện đời thường bằng cảm xúc và màu sắc
Trong thế giới hội họa của Đắc Tưởng, màu sắc chính là ngôn ngữ kể chuyện. Anh không chỉ vẽ bằng đôi tay của người hoạ sĩ, mà còn bằng cảm xúc và ký ức. Mỗi bức tranh là một lát cắt đời sống được ghi lại bằng sự quan sát tinh tế và trái tim đồng điệu với con người vùng cao. Để nắm bắt “hơi thở thật” của thiên nhiên, anh thường vẽ trực họa – mang giá vẽ ra giữa nắng gió, để từng làn sương, ánh nắng, tiếng cười hòa quyện vào gam màu của mình.

Sau nhiều năm thử nghiệm với nhiều chất liệu khác nhau, Đắc Tưởng chọn sơn dầu làm người bạn đồng hành lâu dài. Anh yêu chất liệu này không chỉ vì độ bền và khả năng bảo quản tốt trong khí hậu Việt Nam, mà còn bởi nó có thể thể hiện trọn vẹn mọi cung bậc sắc độ – từ ánh sáng mờ ảo trong sương sớm đến gam vàng rực rỡ của buổi chiều vùng cao. Qua bàn tay của anh, sơn dầu không còn khô cứng mà trở nên mềm mại, linh hoạt, chứa đựng sự chuyển động của không gian và nhịp thở của cảm xúc.

Điều làm nên dấu ấn riêng của hoạ sĩ Đắc Tưởng là cách anh xử lý màu sắc theo cảm xúc, không rập khuôn hiện thực. Anh không tìm cách sao chép thiên nhiên, mà vẽ cái “thật” trong cảm nhận – cái thật của tâm hồn. Vì thế mà mỗi bức tranh của anh luôn có sự cân bằng giữa chân thực và mộng mị. Đó không chỉ là cảnh sắc Tây Bắc mà còn là tình cảm, hơi ấm và sự sống của con người được thể hiện qua từng ánh nhìn, dáng ngồi hay nụ cười bình dị giữa núi rừng.
Mỗi bức tranh là một mảnh ký ức được nâng niu
Mỗi bức tranh của hoạ sĩ Đắc Tưởng là một mảnh ký ức được anh nâng niu và gìn giữ. Không chỉ đơn thuần là phong cảnh, mà trong từng lớp sơn, từng mảng màu còn chứa đựng tâm hồn và văn hóa của những bản làng vùng cao. Giữa dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, anh chọn đi chậm lại để lưu giữ những giá trị đang dần phai mờ theo năm tháng.

Trong tranh của anh, người ta thấy thấp thoáng những phiên chợ sớm còn đọng hơi sương, dáng mẹ địu con giữa chiều muộn hay những đứa trẻ H’Mông nô đùa bên hiên gỗ. Những chi tiết giản dị ấy lại tạo nên sức sống mãnh liệt, như lời kể ấm áp về vùng đất nơi thiên nhiên và con người gắn bó, hòa làm một. Với Đắc Tưởng, vẽ không chỉ là sáng tạo nghệ thuật, đó còn là một cách lưu giữ bản sắc văn hóa, là lời tri ân dành cho vùng đất đã nuôi dưỡng tâm hồn anh.

Niềm hạnh phúc lớn nhất của anh không phải là những lời khen hay giải thưởng, mà là khi anh thấy những bức tranh của mình được đón nhận bởi những người yêu Tây Bắc dù chưa từng đặt chân tới nơi này. Anh tin rằng, nghệ thuật chỉ thật sự có ý nghĩa khi nó chạm đến trái tim con người. Và với những gam màu trầm lặng, mộc mạc nhưng đầy cảm xúc, Đắc Tưởng đã giữ lại hồn Tây Bắc bằng chính ngọn lửa yêu thương trong từng nét cọ.
- Hà Thanh Xuân xác nhận chia tay với “Vua Cá Koi” – Đằng sau câu chuyện ngôn tình
- Linh hồn của Cat’s Studio – DJ Tracy Cat: Sự kết hợp hoàn hảo giữa tài năng và tình yêu âm nhạc
- ELLY BeautyCenter – Chương trình đào tạo hàng đầu với giá trị đích thực
- Vicky Nhung – Bậc thầy thả thính “Bỗng Dưng Muốn Yêu”
- Master Chef Nguyễn Bích Liễu – Chủ nhân chiếc huy chương Vàng quốc tế tại cuộc thi nghệ thuật bánh ngọt
















